Mưu chước của ma quỷ khi cám dỗ ta

06/03/20259:36 SA(Xem: 375)
Mưu chước của ma quỷ khi cám dỗ ta

Mưu chước của ma quỷ khi cám dỗ ta

aaa

TIN MỪNG: Lc 4:1-13

Đức Giêsu chịu cám dỗ (// Mt 4:1-11; Mc 1:12-13)
(1) Đức Giêsu được đầy Thánh Thần, từ sông Giođan trở về. (2) Suốt bốn mươi ngày, Người được Thánh Thần dẫn đi trong hoang địa và chịu quỷ cám dỗ. Trong những ngày ấy, Người không ăn gì cả, và khi hết thời gian đó, thì Người thấy đói. (3) Bấy giờ, quỷ nói với Người: «Nếu ông là Con Thiên Chúa thì truyền cho hòn đá này hoá bánh đi!» (4) Nhưng Đức Giêsu đáp lại: «Đã có lời chép rằng: Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh».
(5) Sau đó, quỷ đem Đức Giêsu lên cao, và trong giây lát, chỉ cho Người thấy tất cả các nước thiên hạ. (6) Rồi nó nói với Người: «Tôi sẽ cho ông toàn quyền cai trị cùng với vinh hoa lợi lộc của các nước này, vì quyền hành ấy đã được trao cho tôi, và tôi muốn cho ai tuỳ ý. (7) Vậy nếu ông bái lạy tôi, thì tất cả sẽ thuộc về ông». (8) Đức Giêsu đáp lại: «Đã có lời chép rằng: Ngươi phải bái lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi, và phải thờ phượng một mình Người mà thôi».
(9) Quỷ lại đem Đức Giêsu đến Giêrusalem và đặt Người trên nóc Đền Thờ, rồi nói với Người: «Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì đứng đây mà gieo mình xuống đi! (10) Vì đã có lời chép rằng: Thiên Chúa sẽ truyền cho thiên sứ gìn giữ bạn. (11) Lại còn chép rằng: Thiên sứ sẽ tay đỡ tay nâng, cho bạn khỏi vấp chân vào đá». (12) Bấy giờ Đức Giêsu đáp lại: «Đã có lời rằng: Ngươi chớ thử thách Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi».
(13) Sau khi đã xoay hết cách để cám dỗ Người, quỷ bỏ đi, chờ đợi thời cơ.

 

CHIA SẺ

 

1. Ma quỉ dùng chính những nhu cầu cấp thiết nhất của ta để cám dỗ ta
Đức Giêsu là con người, nên có những nhu cầu tự nhiên về tâm linh, tâm lý và thể lý y như mọi người. Thỏa mãn những nhu cầu tự nhiên, tự bản chất, là điều chính đáng, vì chính Thiên Chúa đã dựng nên con người có những nhu cầu tự nhiên đó. Chẳng hạn, về thể chất, ăn khi đói, uống khi khát là điều chính đáng. Về tâm lý, mong được mọi người yêu thương, kính phục cũng là điều chính đáng. Nhưng có những trường hợp thỏa mãn những nhu cầu tự nhiên ấy lại trở thành tội lỗi, sai trái, hay ít nhất là làm ta bớt hoàn hảo, kém giá trị. Đó là khi để thỏa mãn những nhu cầu tự nhiên ấy, người ta phải lỗi một bổn phận quan trọng hơn, hoặc phải làm một điều trái đạo, đi ngược với lương tâm hay những nguyên tắc đạo đức…
Ma quỷ thường dùng những nhu cầu chính đáng nhất của con người để cám dỗ họ, đưa họ vào con đường tội lỗi. Thật vậy, biết bao người đã vì miếng ăn, vì những nhu cầu rất chính đáng về vật chất hay tinh thần, mà phải bán rẻ lương tâm, chấp nhận làm những điều sai trái hay tội lỗi.
Khi Đức Giêsu đã nhịn đói nhiều ngày, giả như Ngài có làm phép lạ để biến đá thành bánh mà ăn thì tự bản thân việc ấy chẳng có gì là xấu hay sai trái, mà còn là một việc chính đáng nữa. Vì con người có bổn phận phải lo cho sức khỏe hay bảo vệ mạng sống mình. Nhưng nếu Ngài đã quyết định ăn lại vào một thời điểm nào đó, nhưng chỉ vì đói mà Ngài lại chiều theo cơn cám dỗ để ăn sớm hơn, thì Ngài đã lỗi với chính quyết định của mình. Nếu làm thế, Ngài tỏ ra thiếu tự chủ và chưa phải là người hoàn hảo. Nhưng trong thực tế, Ngài đã không chiều theo cơn cám dỗ.
 
2. Giữa hai điều tốt, ma quỉ cám dỗ ta chọn điều ít tốt hơn
Nếu phải lựa chọn giữa một điều tốt và một điều xấu, thì sự lựa chọn tương đối dễ dàng, vì sự việc quá rõ ràng. Khi ta mới bắt đầu bước vào đời sống tu thân, ta thường phải lựa chọn kiểu này. Nhưng khi đã tiến triển trên con đường tu thân, nhiều khi ma quỷ cám dỗ ta một cách rất tế nhị. Nó khiến ta phải chọn lựa một trong hai điều tốt, và ta phải cân nhắc để làm điều tốt hơn, có giá trị lớn hơn. Chính cách lựa chọn này chứng tỏ ta yêu mến Thiên Chúa, quí trọng sự thiện tới mức nào. Nếu ta chiều theo cơn cám dỗ chọn cái ít giá trị hơn, cái ít tốt hơn, điều đó chứng tỏ ta thiếu quảng đại và còn nhiều ích kỷ.
Chẳng hạn, có những trường hợp ta phải chọn lựa giữa sự an toàn của bản thân ta với sự an toàn của cả gia đình. Giữa sự tồn tại và phát triển của Giáo Hội ta với sự tồn tại và phát triển của cả đất nước. Giữa hạnh phúc của gia đình ta với hạnh phúc của cả xã hội. Giữa chất lượng với số lượng. Giữa sự sự tốt đẹp có thực bên trong và hình thức giả dối bên ngoài. Giữa ý muốn tốt lành của ta với ý muốn của Thiên Chúa. Giữa việc của Thiên Chúa với chính Thiên Chúa… Tất cả những đối tượng phải lựa chọn đều là điều tốt, nhưng nhiều khi ta không thể chọn cả hai, mà chỉ có thể chọn một trong hai. Chỉ khi ấy, cách lựa chọn của ta mới chứng minh được ta quí trọng cái nào hơn, và ta sẵn sàng hy sinh cái nào cho cái nào. Trước sự lựa chọn này, ta thường bị cám dỗ đặt nặng cái riêng hơn cái chung, bản thân ta hơn cả gia đình, gia đình ta hơn cả xã hội, Giáo Hội ta hơn cả thế giới, cái bên ngoài hơn cái bên trong, số lượng hơn chất lượng, ý riêng ta hơn ý Thiên Chúa…
Rất nhiều khi sự lựa chọn sai lầm của ta trở thành một tội ác. Chẳng hạn có nhiều người đã trở thành phản quốc chỉ vì thương gia đình mình hơn thương cả quốc gia, nên đã hy sinh quyền lợi của cả quốc gia cho quyền lợi của gia đình mình. Có những chức sắc tôn giáo đặt nặng sự phát triển của các giáo hữu trong địa hạt mình hơn cả sự tồn tại và phát triển của cả đất nước. Có những vị lãnh đạo quốc gia coi sự phát triển của đất nước mình trọng hơn sự an nguy của cả thế giới…
 
3. Ma quỷ cám dỗ ta chấp nhận điều xấu để thực hiện điều tốt
Cám dỗ thứ hai của Đức Giêsu là cám dỗ về quyền lực và vinh hoa phú quý. Quyền lực tự bản thân nó là một điều tốt, thậm chí rất cần thiết để phục vụ tha nhân một cách hữu hiệu và qui mô. Tuy nhiên, quyền lực vẫn là con dao hai lưỡi, nó cũng có thể khiến ta hại tha nhân một cách hữu hiệu và trầm trọng hơn. Vinh hoa phú quý tự bản thân cũng là những điều tốt, đáng ao ước, vì nó làm cho đời sống con người hạnh phúc hơn, sống xứng với phẩm giá con người hơn. Thánh Kinh vẫn coi sự giàu sang phú quý là những ơn lành Chúa ban để ân thưởng những người tốt lành (x. Đnl 8:18; 1V 3:13; 2Sb 1:12). Nhưng vinh hoa phú quí có thể làm ta mờ mắt, khiến ta chấp nhận tội ác để đạt nó cho bằng được.
Nếu người ta đạt được quyền lực hay vinh hoa phú quý một cách chính đáng do tài năng và đức độ của mình, thì quyền lực hay vinh hoa phú quý ấy quả là điều tốt lành rất đáng mong ước. Nhưng chính vì nhiều người mong ước nó, nên ma quỷ đã dùng nó làm bẫy để giết linh hồn những ai quá ham nó.
Khi ma quỷ cám dỗ Đức Giêsu lần thứ hai, nó hứa sẽ ban cho Ngài quyền lực và vinh hoa phú quý, với điều kiện là phải bái lạy, tùng phục nó. Ma quỷ vẫn dùng chiến thuật này đối với những kẻ giầu tham vọng, muốn nắm giữ quyền lực và ham sống giàu sang phú quý, ở ngoài đời cũng như trong Giáo Hội. Nhiều người sẵn sàng bán lương tâm của mình để có địa vị cao sang ngoài xã hội hay trong Giáo Hội. Trong những chế độ độc tài, nhiều chức sắc tôn giáo đã đồng ý thực hiện một yêu cầu nào đó của nhà cầm quyền, bất chấp điều đó đi ngược lại lương tâm mình, để được họ ban cho những điều kiện thăng tiến bản thân, hầu dễ dàng ngoi lên những địa vị cao trong tôn giáo mình. Có khi điều kiện ấy chỉ là chấp nhận im lặng, làm ngơ, bỏ qua, không lên tiếng, không phản ứng gì để kẻ có quyền có thể tự do thao túng, làm hại công ích hay đi ngược lại quyền lợi người dân. Như vậy, rất nhiều khi ma quỷ dùng những khát vọng chính đáng của con người để cám dỗ con người.
 
4. Ma quỷ cám dỗ ta tập trung vào «cái tôi» của mình
Lần cám dỗ thứ nhất và thứ ba, ma quỷ nói với Đức Giêsu: «Nếu ông là Con Thiên Chúa… thì…». Ma quỉ muốn lợi dụng nhu cầu thể hiện hay xác định bản thân mình (affirmation de soi), nhu cầu biểu lộ «cái tôi» của mình để cám dỗ con người. Đây là nhu cầu rất tự nhiên, tốt đẹp và cần thiết để con người vui sống và có hứng thú thăng tiến bản thân, đồng thời làm cho cuộc đời mình có ý nghĩa. Nhưng khi vượt quá giới hạn hợp lý, con người trở thành khoe khoang, kiêu căng, tự mãn, đáng ghét, do muốn đưa «cái tôi» của mình lên và hạ thấp «cái tôi» của người khác xuống. Con người đã từng gây bao tội ác, bao phức tạp, bao đau khổ cho mình và cho người chính vì sa chước cám dỗ về nhu cầu xác định «cái tôi» này. Như vậy, ma quỷ dùng chính nhu cầu tâm lý quan trọng nhất của con người để cám dỗ con người chỉ tập trung vào chính mình hầu xa rời Thiên Chúa và tha nhân.
Để câu một con cá, để nhử một con thú vào bẫy, ta phải chọn mồi đúng với nhu cầu và sở thích của con vật mà ta muốn bẫy. Cũng vậy, để làm ta sa bẫy, ma quỉ cũng dùng chính những gì ta cần, ta ham muốn, thường là những gì rất tốt đẹp, rất có giá trị. Vì thế, chúng ta cần phải cảnh giác với chính những nhu cầu, sở thích của mình, nhất là những tham vọng hay những gì mà ta mong muốn hay ưa thích nhất. Khi ta đặt nặng những nhu cầu, sở thích hay tham vọng của ta hơn thánh ý của Thiên Chúa, hơn những chuẩn mực đạo đức, là ma quỉ sẽ dùng chính những thứ đó để dẫn ta xa rời Thiên Chúa, và dần dà đưa ta vào con đường tội lỗi. Vậy, hãy tỉnh thức và đề phòng!
Nếu ta là những người đạo đức, am hiểu Kinh Thánh, để cám dỗ ta, ma quỷ có thể dùng chính lời Kinh Thánh để làm ta lầm tưởng điều nó muốn ta làm là điều tốt, là hợp với thánh ý của Thiên Chúa. Nó có thể dùng chính những điều tốt để nhử ta, và dùng những cách ngụy biện để giải thích lời Thiên Chúa theo ham muốn của ta, hầu đưa ta vào bẫy của nó. Vì thế, ta cần xin Chúa giúp ta khôn ngoan, tỉnh thức và thêm sức mạnh cho ta khi bị cám dỗ. Nhưng ta cũng nên nhìn thấy khía cạnh tích cực của những cám dỗ tình cờ xảy đến. Nhờ những cám dỗ đó, ta có dịp chứng tỏ tình yêu của ta đối với Thiên Chúa và tha nhân mạnh hay yếu, nhiều hay ít thế nào. Tuy nhiên, ta không nên tự ý lao vào những tình huống có nguy cơ bị cám dỗ. Thái độ tự ý đó chứng tỏ ta đã thua cám dỗ đó ngay từ đầu rồi.

Nguyễn Chính Kết

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21/03/2025(Xem: 25)
Đức Giêsu từng nói: «Anh em xét đoán (người khác) thế nào, Thiên Chúa cũng sẽ xét đoán anh em như vậy. Anh em đong (cho người khác) bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ dùng chính đấu ấy để đong lại cho anh em» (Mt 7:2). Vậy, ta đừng dại gì mà xét đoán người khác?
18/03/2025(Xem: 89)
Câu chuyện dụ ngôn «Người con hoang đàng» hay «Người Cha nhân hậu» trong đó thánh Luca đã trình bày hết ý mình: Thiên Chúa là Tình Yêu, Ngài yêu thương tất cả con cái mình không phân biệt người anh trung tín hay người em đi hoang. Vở kịch này này đã kết thúc bằng sự kiện hai anh em đã thông cảm với nhau khi người anh đã nhận ra người em đã thay đổi, chỉ có mình vẫn là người thiếu tình thương hơn cả.
18/03/2025(Xem: 149)
Mùa Chay, là mùa dẫn chúng ta đến gần với Tuần Thánh, chúng ta nên hướng về cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu, về cao điểm của hành trình thương khó là cái chết của Ngài trên thập giá. Mùa Chay này, ta nên trực tiếp lắng nghe những lời Chúa nói trên thập giá, vì đó là những lời cuối cùng của Chúa, nó rất cô đọng và là những lời trối trăng của Ngài cho chúng ta.
16/03/2025(Xem: 236)
Người càng ý thức sự bất toàn của mình thì càng khiêm nhường và cố gắng hoàn thiện hơn, nên càng trở nên công chính, thánh thiện trước mặt Thiên Chúa. Trái lại, người thường tự mãn về sự đạo đức hay thánh thiện của mình, thì càng khó thấy được sự bất toàn của mình, nên ít giá trị trước mặt Thiên Chúa. Vì thế, có thể nói: Người thánh thiện thì không tự mãn, còn người tự mãn thì không bao giờ thánh thiện.
15/03/2025(Xem: 215)
Cách đây trên 2000 năm, Đức Giêsu đã chỉnh lại cách thờ phượng Thiên Chúa khác với cách thờ phượng trong Cựu Ước, vốn chuộng hình thức bên ngoài, đặt nặng không gian và thời gian. Cách mới của Đức Giêsu đặt nặng nội dung hơn hình thức, nội tâm hơn ngoại cảnh, bằng tâm hôn hơn thể chất… Chúng ta đã cập nhật cách thờ phượng của chúng ta theo cách mà Đức Giêsu đề nghị chưa?
FOLLOW US
ĐĂNG KÝ NHẬN TIN MỚI
Thông tin của bạn được giữ kín tuyệt đối và có thể hủy đăng ký bất cứ lúc nào. Nhập địa chỉ email của bạn
THÔNG TIN LIÊN LẠC