Giáng sinh và ngọn đuốc không tắt: Câu chuyện về Phúc

25/12/202412:31 CH(Xem: 1095)
Giáng sinh và ngọn đuốc không tắt: Câu chuyện về Phúc

Giáng sinh và ngọn đuốc không tắt: Câu chuyện về Phúc

Ls Vũ Đức Khanh (25-12-2024)
Ngọn lửa đầu đời
Anh tên là Phúc. Cha mẹ anh đã đặt tên này với niềm hy vọng cháy bỏng rằng đứa con trai của họ sẽ mang lại phúc lành, không chỉ cho gia đình mà cho cả quê hương. Phúc chào đời vào một đêm Giáng sinh thập niên 1960, khi tiếng súng đã vang rền khắp miền Nam Việt Nam. Trong ánh đèn dầu leo lét, cha mẹ anh, những người chiến sĩ cho lý tưởng tự do, đã nhìn anh với ánh mắt tràn đầy hy vọng. Nhưng họ đâu biết rằng hành trình của anh sẽ kéo dài cả một đời người, nơi niềm hy vọng luôn cháy âm ỉ trong trái tim, dù thế giới xung quanh đầy những vết thương.
Cha mẹ anh đã hy sinh mạng sống và tự do của mình trong nhà tù CSVN. Trước khi ra đi, họ để lại cho anh một di sản tinh thần bất diệt: niềm tin vào công lý, tự do, và một tương lai nơi con người không còn sống dưới gông cùm của áp bức.

Cuộc hành trình lưu vong
Năm 16 tuổi, Phúc rời Việt Nam trên một con thuyền nhỏ giữa những con sóng dữ. Đó là hành trình của hàng triệu người Việt Nam chạy trốn sự bức hại, tìm kiếm một tương lai mới. Phúc đến Bắc Mỹ, nơi anh bắt đầu lại từ con số không.
Bốn mươi năm sau, Phúc đã thành công rực rỡ theo những tiêu chuẩn của xã hội nơi anh sống. Anh là một khoa học gia nổi tiếng, một người cha mẫu mực, một người chồng tận tụy. Gia đình anh sống trong một ngôi nhà rộng lớn, được bao quanh bởi sự tiện nghi và thoải mái. Nhưng trong trái tim Phúc, một ngọn lửa vẫn cháy âm ỉ – ngọn lửa của lý tưởng mà cha mẹ anh đã trao lại.

Những đêm không ngủ
Có những đêm Phúc không ngủ. Anh nhìn vợ con mình say giấc, gương mặt họ hồn nhiên, an yên. Anh tự hỏi: «Mình có quyền từ bỏ tất cả những gì mình đã xây dựng không? Có đúng không khi mình rời xa họ để trở về với một cuộc chiến không ai biết sẽ ra sao?»
Nhưng khi nhắm mắt lại, anh thấy những hình ảnh không thể phai nhòa: cha anh đứng trước phiên tòa, mẹ anh trong trại giam lạnh lẽo, và những người bạn đồng hành đã ngã xuống. Phúc biết rằng anh không thể quay lưng lại với lý tưởng đã nuôi lớn mình. Anh không hận thù, nhưng anh khao khát một Việt Nam công bằng và tự do, nơi những người như cha mẹ anh sẽ không bao giờ phải chịu đựng sự bất công ấy nữa.

Giáng sinh và sự lựa chọn
Vào một đêm Giáng sinh, Phúc thức dậy giữa đêm khuya. Anh ngồi lặng lẽ trước cây thông, ánh đèn lấp lánh phản chiếu những ký ức trong anh. Anh nhớ về lời cha từng nói trước khi bị bắt: «Phúc à, tự do không bao giờ miễn phí. Nhưng con hãy nhớ, tự do thật sự không phải là giành lấy cho riêng mình, mà là trao nó cho tất cả mọi người.»
Phúc đã từng muốn thoát ly, từ bỏ tất cả để tìm đường cứu nước. Nhưng anh hiểu rằng anh cũng có trách nhiệm với gia đình mình – với người vợ đã sát cánh bên anh, với những đứa con anh yêu hơn cả cuộc đời. Anh không thể chọn con đường mà cha mẹ anh đã đi, vì anh không muốn vợ con mình chịu những mất mát như anh từng trải qua.
Tuy nhiên, anh cũng không thể đầu hàng. Phúc biết rằng lý tưởng của mình không nhất thiết phải được thực hiện bằng cách từ bỏ gia đình. Anh có thể đấu tranh theo cách khác – cách của thời đại mới.

Lý tưởng và hiện tại
Phúc quyết định rằng anh sẽ tận dụng tất cả những gì anh có: kiến thức, tiếng nói, và sức mạnh của cộng đồng người Việt hải ngoại. Anh sẽ tiếp tục ủng hộ những tổ chức đấu tranh cho tự do, dân chủ và nhân quyền, xử dụng vị trí của mình để lên tiếng vì công lý. Anh không từ bỏ lý tưởng, nhưng anh cũng không hy sinh gia đình mình.
Hạnh phúc, anh nhận ra, không phải là sự thỏa mãn cá nhân hay những thành công vật chất. Hạnh phúc là sống một cuộc đời có ý nghĩa – một cuộc đời mà trong đó, anh vừa giữ được ngọn lửa lý tưởng, vừa bảo vệ được những người anh yêu thương.

Con đường phía trước
Đêm Giáng sinh ấy, Phúc cảm thấy một sự an lành mà anh chưa từng cảm nhận trong nhiều năm qua. Anh hiểu rằng cuộc đời anh sẽ luôn là một cuộc đấu tranh – không chỉ với thế lực áp bức, mà còn với chính trái tim mình. Nhưng anh không còn sợ hãi hay lạc lối.
Phúc chọn cách sống để biến hy vọng thành hành động, để truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ, để trở thành nhịp cầu kết nối những người Việt Nam trong và ngoài nước. Và anh biết rằng, chỉ cần giữ ngọn lửa ấy cháy sáng, anh đã không phản bội cha mẹ, không phản bội lý tưởng, và cũng không phản bội chính mình.
Giáng sinh năm nay, trong ánh sáng lung linh huyền diệu của cây thông Noel, Phúc mỉm cười. Anh biết rằng mình đang sống đúng với tên gọi của mình – Phúc, không chỉ là hạnh phúc của riêng anh, mà là phúc lành mà anh mong muốn mang lại cho cả quê hương và những người anh yêu thương.

***
Chúc mọi người một mùa Giáng sinh an lành, hạnh phúc và tràn đầy hy vọng.

Ls Vũ Đức Khanh

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
14/11/2025(Xem: 217)
Thời đại nào Thiên Chúa cũng đều gửi đến với nhân loại những ngôn sứ để nói lên tiếng nói của Ngài, cho nhân loại biết ý muốn, chương trình và kế hoạch mới của Ngài cho thời đại mới. Nhưng các ngôn sứ đích thật thường bị ghen ghét, bị bách hại (x. Mt 5:12b; 23{34-35), trong khi các ngôn sứ giả thì lại được người đời biệt đãi, cung phụng (x. Lc 6:26; 1Ga 4:5)
03/10/2025(Xem: 296)
Trong suốt dòng lịch sử Giáo Hội, đời sống tâm linh Kitô giáo đã được diễn tả qua nhiều khuynh hướng khác nhau — từ chiêm niệm sâu lắng đến hoạt động dấn thân, từ linh đạo tu trì đến linh đạo giữa đời, từ sự đơn sơ Tin Mừng đến chiều sâu thần học. Chúng ta được mời gọi sống trong tinh thần hiệp nhất trong đa dạng, coi những khác biệt là điều cần thiết để bổ túc lẫn nhau hầu tiến tới một quan niệm đầy đủ và đa diện hơn.
06/09/2025(Xem: 343)
Một xã hội muốn phát triển bền vững, cần có nhiều điều kiện kết hợp hài hòa. Xã hội phát triển khi hội đủ nền tảng kinh tế vững mạnh, chính trị ổn định, giáo dục – văn hóa tiến bộ, khoa học – công nghệ hiện đại và con người được phát huy toàn diện. Giáo dục giữ vai trò nền tảng và quyết định trong sự phát triển của xã hội, bởi nó tác động trực tiếp đến chất lượng con người – yếu tố trung tâm của mọi sự phát triển
06/09/2025(Xem: 313)
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam đã tổ chức Đại Hội lần thứ 17 tại Little Sàigòn, California, Hoa Kỳ, vào ngày 31 tháng 8 năm 2025. Đại Hội quy tụ các thành viên đến từ nhiều địa phương. Số thành viên không tham dự được tại chỗ cũng đã được nối kết qua nền tảng hội họp trực tuyến Zoom.
17/12/2024(Xem: 1080)
Buổi lễ trao Giải Nhân quyền Việt Nam 2024 và kỷ niệm sinh nhật 76 năm của Bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền đã được long trọng tổ chức tại New Diamond Club TP Houston chiều ngày 15 tháng 12 năm 2024 để vinh danh 3 Khôi nguyên Bùi Văn Thuận, Đặng Đăng Phước, và Đỗ Nam Trung đã đấu tranh xuất sắc cho Nhân quyền của người dân Việt Nam bất chấp sự khủng bố, tù đày mà nhà cầm quyền CSVN áp đặt lên họ.
22/10/2024(Xem: 834)
Theo Học thuyết Xã hội của Giáo Hội, mọi người người Kitô hữu đều được kêu gọi làm chứng cho Thiên Chúa, cho Chân lý, cho Công lý giữa xã hội loài người. Để thực hiện lời kêu gọi ấy, người Kitô hữu cần ý thức trách nhiệm của mình đối với xã hội mình đang sống. Không thể thực hiện lời kêu gọi ấy khi mình chỉ biết sống đạo trong nhà thờ, ra khỏi nhà thờ để sống giữa xã hội thì… không cần quan tâm tới những nhu cầu của xã hội nữa.
05/09/2024(Xem: 1028)
Trước tình trạng bất công, áp bức, tội ác tràn lan trong xã hội mà tôi không cảm thấy phẫn nộ đối với những kẻ gây nên tình trạng ấy thì... tôi là hạng người gì? Thấy anh em của mình bị kẻ có quyền hiếp đáp mà tôi không can thiệp hay lên tiếng bênh vực, thì... tôi là loại người gì? Tôi có phải là người theo Đức Giêsu không?
19/08/2024(Xem: 1363)
Khi thấy trước mắt đồng bào mình bị áp bức, xã hội đầy bất công, nhân quyền bị chà đạp, Giáo Hội bị hạn chế tự do tôn giáo, thì lương tâm và tình yêu Kitô giáo thúc đẩy người Công giáo, nhất là hàng giáo sĩ, phải làm một cái gì. Nhưng làm theo đòi hỏi của tình yêu và lương tâm trong trường hợp này thì ít nhiều gì cũng liên quan đến chính trị. Trong hàng ngũ người Công giáo, có dư luận nói rằng người công giáo – nhất là giới giáo sĩ – không được làm chính trị. Dư luận này khiến lương tâm của nhiều người bị xung đột giữa một đằng là đòi hỏi của tình yêu, đằng khác là luật của Giáo Hội. Có thật là luật Giáo Hội cấm người Công giáo, nhất là các tu sĩ, không được làm chính trị không? Thiết tưởng cần phải làm rõ luồng dư luận ấy có đúng không.
22/07/2024(Xem: 6656)
Con người có nhu cầu về tâm linh, tinh thần và cả thể chất. Quan tâm đến những nhu cầu thể chất là bước đầu tiên để biểu lộ tình yêu thương của mình đến những người mà mình muốn đem Chúa đến với họ. Biểu lộ tình yêu thương của mình là điều kiện quan trọng để người khác quan tâm đến sứ điệp mà ta muốn nói với họ.
16/07/2024(Xem: 2274)
Trong một chế độ độc tài, có rất nhiều người phục vụ cho chế độ ấy, không phải vì họ đồng ý hay ủng hộ chế độ ấy, mà vì sống dưới quyền lực của chế độ, họ bất đắc dĩ phải tuân hành những mệnh lệnh trái với lương tri và lương tâm họ. Họ không đủ cao thượng hay đủ can đảm và tính bất khuất để bất tuân hay chống lại những mệnh lệnh bất nhân của chế độ. Họ cũng phải vì nồi cơm, vì sự sống, vì sự an toàn của gia đình họ, mà họ phải chấp nhận sống trái ngược với lương tâm của họ. Họ đáng thương nhiều hơn đáng kết án.
FOLLOW US
ĐĂNG KÝ NHẬN TIN MỚI
Thông tin của bạn được giữ kín tuyệt đối và có thể hủy đăng ký bất cứ lúc nào. Nhập địa chỉ email của bạn
THÔNG TIN LIÊN LẠC