Xin Đừng Quên Tôi

19/12/202310:43 SA(Xem: 910)
Xin Đừng Quên Tôi

 

Xin cho tôi

Được ở trong lòng tổ phụ Abraham

Như người nghèo La-za-ro.

Vì tôi là một linh hồn nhỏ,

Đang bị giam cầm đày đọa,

Nơi luyện hình tối tăm!

Tôi ở đây đã bao nhiêu năm…

 

Ngày xưa tôi thừa thãi thức ăn,

Ngày xưa tôi không thiếu áo mặc,

Ngày xưa tôi nhiều tiền bạc,

Tôi không hề chia sẻ với ai!

Tôi chẳng muốn đoái hoài

Tới người bên cạnh…

 

Mặc kệ ai rét lạnh,

Mặc kệ ai ốm đau!

Tôi chỉ chơi với người giàu

Và những ai quyền thế!

Tôi không hề suy nghĩ,

Tôi không hề băn khoăn…

Tôi không phải nhọc nhằn,

Vì thức khuya dậy sớm…

Tôi không hề xúc động

Khi đọc bài Tin Mừng:

“Dụ ngôn người phú hộ

và La-za-rô nghèo khó”…

Tôi không hề gởi tiền của

Vào ngân khố ở trên thiên đàng,

Là nơi không hề mối mọt tiêu tan…

Tôi bịt tai,

Không muốn nghe tiếng khóc than.

Tôi không muốn nghe lời rên siết

Từ những nơi giam cầm tù tội,

Nơi những người hấp hối,

Những người nghèo đói bị bỏ rơi…

 

Xin cho tôi một giọt nước

Nhỏ xuống từ tay La-za-rô

Đang ngồi trong lòng tổ phụ!

Người thân tôi còn đó,

Bạn bè tôi còn đó…

Xin đừng quên tôi

Trong lò lửa luyện hình!

Một chút hy sinh,

Một lời cầu nguyện,

Một việc hãm mình,

Chút tình bác ái…

Dành cho những linh hồn mồ côi

Đang còn nơi tăm tối…

(Tháng 11, nhờ đến kẻ qua đời)

Triệu Dương NLT (Vùng Hoang Tưởng, tr. 226)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
FOLLOW US
ĐĂNG KÝ NHẬN TIN MỚI
Thông tin của bạn được giữ kín tuyệt đối và có thể hủy đăng ký bất cứ lúc nào. Nhập địa chỉ email của bạn
THÔNG TIN LIÊN LẠC